Khoảnh khắc con gái 4 tháng tuổi ngừng thở, người mẹ nhận ra bài học đau lòng không thể quên.
Ngày 2 tháng 12 năm 2017, cuộc đời tôi thay đổi mãi mãi khi con gái tôi, Amelia, ra đời. Dù lẽ ra tôi nên hạnh phúc, nhưng nỗi lo sợ và nghi ngờ của một người mẹ đã khiến tôi lo lắng. Amelia chào đời với tiếng khóc yếu ớt và mang theo những bất ngờ y tế phức tạp. Tôi sinh Amelia tại một trung tâm, và mặc dù cô bé trông xinh đẹp và đủ tháng, nhưng rất yếu ớt. Trong những giờ đầu làm cha mẹ, chúng tôi cảm thấy hạnh phúc cho đến khi bác sĩ nhi khoa đến, mọi chuyện bỗng trở nên căng thẳng.
Bác sĩ thông báo rằng Amelia có thể gặp phải tình trạng di truyền, với những từ như hở hàm ếch, rắc rối khi cho ăn, hội chứng Down khiến tôi cảm thấy sợ hãi tột độ. Tôi như bị tát vào mặt, cảm giác phấn khích biến mất, và không thể hiểu nổi tại sao một bé gái nhỏ bé hoàn hảo như vậy lại phải chịu đựng những điều này. Sau cú sốc, tôi cảm thấy tê liệt khi chuẩn bị chuyển Amelia đến NICU. Dù bé ở trong NICU được chăm sóc y tế tốt, tôi nhận ra tình yêu vô điều kiện của mình dành cho con lớn hơn tôi từng nghĩ.
Tình yêu của người mẹ luôn chân thành và đẹp đẽ. Amelia được chẩn đoán mắc hội chứng 9p minus, và sau đó là nhiều chẩn đoán khác. Cuộc sống của chúng tôi đầy những tiếng bíp, ống, và xét nghiệm y tế. Vào ngày 10 tháng 4 năm 2018, Amelia đã trải qua ca phẫu thuật gắn ống ăn vào dạ dày. Dù lo lắng, tôi biết con cần phải làm. Phẫu thuật thành công và Amelia đã được về nhà. Tuy nhiên, đêm đó, khi cho con ăn, tôi nhận thấy những dấu hiệu khó chịu sau phẫu thuật và lo lắng cho tình trạng của con.
Đến khoảng 3 giờ sáng, chúng tôi đã cho con ăn xong. Chồng tôi ôm Amelia trong tay, còn tôi ngồi trên sàn nhà, cả hai đều lo lắng vì con có vẻ rất đau. Đột nhiên, con bắt đầu thở dốc, như thể muốn nôn nhưng không được, và cơ thể con đổi màu. Tôi hoảng hốt kêu lên khi thấy con tái xanh. Chồng tôi lập tức lật con lại và cố gắng cứu con. Tôi chạy lấy điện thoại, gọi 911 trong khi bé gái 4 tháng tuổi của tôi không còn thở và không phản ứng. Tôi cầu xin sự trợ giúp đến sớm.
Tôi đã nghĩ rằng chúng tôi mất con, nhưng sau lần hô hấp nhân tạo thứ hai, Amelia đã thở và phản ứng lại. Ngày 11 tháng 4 năm 2018, để lại cho tôi những ký ức kinh hoàng, nhưng cũng dạy tôi nhiều bài học quý giá. Tôi biết trân trọng từng cột mốc và niềm vui từ những điều nhỏ bé. Tôi học cách yêu thương, kiên nhẫn, và chấp nhận. Amelia, dù chỉ sống 13 tháng, đã trải qua ba cuộc phẫu thuật nhưng luôn kiên cường và truyền cảm hứng cho mọi người xung quanh.
Amelia là biểu tượng của sức mạnh. Từ con, tôi học cách tìm can đảm trong lúc thất vọng và giữ hy vọng trong bóng tối. Ảnh hưởng của con đến mọi người là rõ ràng và sâu sắc, truyền cảm hứng cho tôi yêu thương và trân trọng mọi chiến thắng.








Source: https://afamily.vn/khoanh-khac-con-gai-4-thang-tuoi-ngung-tho-nguoi-me-nay-da-nhan-ra-mot-dieu-khien-ban-than-mai-khong-the-quen-duoc-20190204173126688.chn